Má»™t ngà y kia, trá»i đẹp, bãi biển Caphanaum trải rá»™ng dÆ°á»›i ánh và ng rá»±c
rỡ, từ dãy phố đồ sộ, giữa đám cây um tùm, tới là n nước biển trong xanh, lăn tăn
những đợt sóng nhá» nhÆ° thi Ä‘ua nhau vá»›i gió nhẹ, mÆ¡n trá»›n mấy con thuyá»n đánh cá
cánh buồm nâu. Ãôi lúc từng Ä‘Ã n chim bay vá» nhịp nhà ng và phóng khoáng. Ông
Phêrô và mấy bạn (đó là các ông Tôma Ãdimô, Nataniên, Giacôbê, Gioan vÃ
hai Tông đồ khác.) đứng ngắm cảnh một cách say sưa. Các ông mãi nhìn đà n
chim bay trên không và những cánh buồm cháºm rãi lÆ°á»›t trên mặt biển. Biển hồ coi
bá»™ nhiá»u cá. Tiếng sóng nhá» Ä‘á»u Ä‘á»u nghe êm ru và hứa hẹn. Má»™t cÆ¡n gió nhẹ lÆ°á»›t
qua, Ông Phêrô khoan khoái hÃt má»™t hÆ¡i dà i, rồi quay nhìn các bạn vá»›i giá»ng thân
máºt rủ rá» :
--Tôi đi đánh
cá....
NhÆ° cảm thông cùng má»™t Æ°á»›c nguyện, mấy ông kia há»a lại :
--Chúng tôi cũng cùng đi.
Các ông xuống thuyá»n.. Con thuyá»n ăn gió, chẳng mấy chốc đã ra xa. Các ông
chá»n má»™t nÆ¡i có nhiá»u hy vá»ng và hăm hở thả lÆ°á»›i. Các ông có những cá» chỉ của
má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang giầu tin tưởng và say sÆ°a.
Ãêm vá». Khắp mặt hồ Tibêrát phẳng lặng dÆ°á»›i những tia sáng êm Ä‘á»m mầu
sữa của Hằng Nga..Ãêm vá» tháºt là lá»™ng lẫy. NhÆ°ng đối vá»›i các ông những phút cảm
khoái đầu tiên đã biến mất. Ãã biết bao lần hì hục kéo lÆ°á»›i, nhÆ°ng lÆ°á»›i vẫn
trống rá»—ng, má»™t con cá nhá» cÅ©ng không ! Thế mà biển lại coi ra chiá»u lắm cá !
Giá» nà y qua giá» ná», ánh trăng đã má» dần, nhÆ°ng các ông chẳng bắt được gì. Ãổi
bao nhiêu chỗ thả lưới cũng thế, thâu đêm các ông chẳng được một con.
Tảng sáng, các ông vừa mệt vừa buồn, uể oải Ä‘Æ°a thuyá»n và o bãi. Trên
bãi, Chúa đã hiện ra đứng đợi. Ngà i lên tiếng há»i các ông :
--Có bắt được gì không ?
NhÆ°ng không nháºn biết là Ngà i, các ông thÆ°a cá»™c lốc :
--Chẳng được gì cả !
Không pháºt lòng, Chúa giả bá»™ nhÆ° ngÆ°á»i sà nh nghệ, chỉ tay bảo các ông
:
--Phải thả lưới bên kia, bên tay phải
mới có cá chứ ...
Quay nhìn vá» phÃa đó, các ông quả thấy mặt nÆ°á»›c có bá»t và tăm cá thá»±c,
các ông lại xở lÆ°á»›i ra và thả vá» phÃa bên tay Chúa đã chỉ. Má»™t lát sau, phao
lÆ°á»›i nhúc nhÃch rồi lÆ°á»›i giáºt mạnh. Các ông mừng rỡ kéo lên thì lÆ°á»›i đã nặng, cá
nhiá»u tá»›i ná»—i hầu không thể kéo lên được nữa.
Lúc đó nhá»› lại mẻ lÆ°á»›i lạ năm xÆ°a, ông Gioan biết ngay ngÆ°á»i đứng trên
bãi chÃnh là Chúa, ông ghé tai khẽ bảo ông Phêrô :
--Thầy đó. NgÆ°á»i đứng kia chÃnh lÃ
Thầy chứ ai đâu.
Nghe nói thế, Phêrô vá»™i quấn áo và o lÆ°ng...vì ông Ä‘ang mình trần...vÃ
nhảy xuống biển lá»™i và o bá». Lúc đó thuyá»n còn cách bá» gần hai trăm thÆ°á»›c. Các Tông
đồ khác cÅ©ng theo ông Phêrô, chèo vá»™i và o bá». Ãến bá», các ông thấy Ngà i
đứng bên đống lá»a hồng, trên có cá nÆ°á»›ng, bên cạnh đống lá»a có cả mấy mẫu bánh
rất ngon. Các ông đã hiểu Ngà i là chÃnh Chúa, nên không ai dám há»i Ngà i là ai.
Các ông chỉ cung kÃnh nhìn Ngà i, Ngà i nhìn lại và phán bảo :
--Các con hãy đem cá vừa bắt được đến
đây. Các con hãy chá»n lấy những con cá tốt nhất.
Ông Phêrô nhảy xuống thuyá»n và kéo lên đất má»™t tấm lÆ°á»›i đầy cá đến ná»—i
nguyên thứ cá to đã đến một trăm năm mươi ba con, thế mà lưới tuy đã cũ cũng
không bùng rách. Mấy con cá đặt trên đống lá»a đã xông mùi thÆ¡m. Chúa bảo các môn
đệ :
--Hãy lại mà ăn.
Các ông cùng quây quần bên Ngà i. Ngà i cầm bánh bẻ ra, trao cho các ông, trao
cả cá nữa. Ngà i có cá» chỉ thân máºt Ä‘Æ¡n sÆ¡ khiến các ông vô cùng cảm Ä‘á»™ng. Ä‚n
xong, Chúa quay nhìn ông Phêrô, cái nhìn là m ông lo sợ xám mặt. Rồi tay Ngà i là m
hiệu và Ngà i nói :
--Simôn con Gioan, con có mến Thầy hơn
những ngÆ°á»i nà y không ?
Ãó là câu há»i đầy âu yếm, nhÆ°ng lúc nà y khiến ông Phêrô bối rối sợ
sệt. Ông hồi tưởng lại má»™t ngà y kia trong má»™t phòng rá»™ng cÅ©ng gần đống lá»a hồng,
đã có những câu há»i quyết liệt và những lá»i thÆ°a rất cứng cáp. NhÆ°ng rồi ông đã
chối Ngà i !..Ôi thá»±c là bỉ ổi quá !..Bởi váºy ông cúi mặt và thÆ°a nhá» tiếng :
--Lạy Thầy. Có, Thầy biết con thực mến
Thầy.
Rồi Ngà i lại há»i lần thứ hai :
--Simôn con Gioan, con có mến Thầy
không ?
Ông Phêrô lúng túng :
--Lạy Thầy, con thực mến
Thầy.
Chúa phán :
--Con hãy chăn các chiên của
Thầy
Ngà i còn há»i thêm lần nữa :
--Simôn con Gioan, con có thực mến
Thầy không ?
Ông Phêrô cảm thấy khổ sở quá, vì Ngà i đã há»i tá»›i lần thứ ba “Con có
mến Thầy không†Nên nét mặt buồn rầu như muốn khóc, ông thưa lại :
--Lạy Chúa, lạy Thầy, Thầy biết con
thực mến Thầy.
Bây giỠChúa vui mặt và âu yếm bảo ông :
--Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của
Thầy.
Vá»›i ba câu há»i trên đây, hẳn Chúa đã muốn gián tiếp xóa nhòa việc ông
Phêrô đã chối Ngà i ba lần, và nhân tiện tuyên bố ý Ngà i muốn đặt ông Phêrô là m
thủ lãnh Giáo Hội, cai quản các đoà n chiên mẹ và chiên con. Bởi thế Ngà i nói
tiếp luôn đến ngÆ°á»i thủ lãnh phải có tinh thần hy sinh, nếu cần, hy sinh cả tÃnh
mạng. Ngà i phán :
--Hỡi Simôn ! Quả thực Thầy bảo con,
khi còn trẻ, con tự thắt lưng cho mình và đi đến nơi con muốn. Nhưng đến tuổi
già , con sẽ giang tay ra để ngÆ°á»i khác thắt lÆ°ng cho con và đưa con tá»›i chá»— con
không muốn !
NgÆ°á»i Do Thái có lối mặc áo phải thắt ngang lÆ°ng. NhÆ°ng có những ngÆ°á»i
già không thể thắt lÆ°ng cho mình được nữa, nên phải giang hai tay để nhá» ngÆ°á»i
khác thắt há»™. Cá» chỉ đó cÅ©ng trùng vá»›i cá» chỉ của những ngÆ°á»i bị đóng Ä‘inh. Há»
phải giang tay để chịu lý hình buộc lưng và o khổ giá và đóng đinh hai tay và o
cánh khổ giá. Nên Chúa đã mượn “hình ảnh trên đây để ám chỉ lối ông Phêrô phải
hy sinh tánh mạng vì chức vụ thủ lãnh của ông, đó là lối tỠhình, đóng đinh dựng
ngược†mà sau mấy chục năm, ông phải chịu ở thà nh La Mã. Tuy nhiên bấy giỠông
Phêrô chÆ°a hiểu hết ý nghÄ©a lá»i Chúa phán. Ông chỉ mừng vì thấy Ngà i không còn
há»i nhÆ° ba lần trÆ°á»›c nữa, và Ngà i đã tin ông thà nh tháºt mến Ngà i. Nên ông rất
sẵn sà ng hy hinh, dù với giá nà o đi nữa.
Cũng lúc ấy Chúa lại phán :
--Simôn, con hãy theo Ta.
Ông liá»n theo ngay. Quay lại, thấy ngÆ°á»i môn đệ đã nghiêng đầu trên
ngá»±c Ngà i trong bữa tiệc ly hôm ná» cÅ©ng theo ông, ông há»i Chúa :
--Thế, thÆ°a Thầy, còn ngÆ°á»i nà y thì
sao ?
Chúa nói :
--Nếu Thầy muốn ngÆ°á»i ấy cứ ở mãi váºy
cho đến khi Thầy đến thì Ä‘iá»u đó có hệ gì đến con ? Phần con theo Thầy lÃ
đủ.
Chúa phán câu trên đây mà không giả thÃch. Nên từ đó má»›i nảy ra tiếng
đồn trong các Tông đồ và những ngÆ°á»i theo Chúa rằng “Môn đệ Gioan không chếtâ€
NhÆ°ng sá»± thá»±c Chúa có nói nhÆ° váºy đâu. Ngà i chỉ có ý Ä‘Æ°a câu chuyện Ä‘i hÆ°á»›ng
khác bằng má»™t giả định : Nếu Thầy muốn ngÆ°á»i đó cứ sống cho đến ngà y Thầy trở
lại, thì Ä‘iá»u đó có hệ gì đến con...
(Còn Tiếp) = Ủy Nhiệm Lạ Lùng..Rao Giảng và Rá»a Tá»™i Muôn Dân |